“Frontier Area” Fine Art Exhibition By Artist Mai Huy Dzung From 17th November Until 25th Nov 2012

Frontier Area Exhibition by artists Mai Huy Dzung

Introduction

I am a wanderer. When I feel tired of the whirl of modern life, I take my backpack to escape away, sometimes with friends, sometimes by myself. It is not too difficult to imagine how the mountains in Northern area enchanted me, from the harsh but spectacular nature to simple but warm-hearted people. I don’t know when it starts but just seeing the sign at the border area “Frontier area”, I always feel very excited.

Frontier Area Exhibition by artists Mai Huy Dzung
Frontier Area Exhibition by artists Mai Huy Dzung

I absolutely admired people who are living here. Although their lives are so hard, people are full of vigor. I miss the eyes, the smiles, the sweats rolling on their faces in the freezing winter morning. I miss the bowls of corn wine, “mèn mén” (Specialty from the hill tribes’ made of corn),” thắng cố” (the dish of horses’ intestine, liver, kidney…in a big pan and server right in the market) and the simple foods when I go to the hill tribe market. Markets in mountainous area where everyone are friends, people don’t glare at each other like in Hanoi pubs, where you can drink wine in bowls and shoulder by shoulder to others, where the affection between people become a specialty, where … never told to the end. I would be an ungrateful person if I didn’t paint them. They are my special friends, my loves; those gave me food to eat, places to live, and inspired me a lot.

I have wondered should I be sad or happy when seeing the hardship lives but full of loves and humanity. I still have not found the answer yet. Until now the portraits I painted are still bittersweet, strips of brightly fresh color but still burnished austerity. I am not ashamed of confusion, because it is my true feeling. If someone asked whether my paintings transfer a great idea, whether it contains any message or not, I would answer: No, my paintings only have sincerity.

Artist: Mai Huy Dzung

Lời dẫn

Tôi là một kẻ ham chơi. Mỗi khi mệt mỏi với những quay cuồng của cuộc sống hiện đại tôi lại xách ba lô chạy trốn, có những khi cùng một vài người bạn, có những khi một mình. Cũng chẳng khó hình dung miền núi phía Bắc đã quyến rũ tôi đến thế nào, từ thiên nhiên khắc nghiệt nhưng hùng vĩ đến con người đơn sơ nhưng nồng hậu. Chẳng biết từ khi nào, cứ nhìn thấy tấm biển “Khu vực biên giới” là trong người tôi lại bừng lên sự phấn khích.

Triển Lãm " Khu Vực Biên Giới" của họa sỹ Mai Huy Dũng
Triển Lãm ” Khu Vực Biên Giới” của họa sỹ Mai Huy Dũng

Khâm phục lắm con người nơi đây, bổ một nhát cuốc thì bảy phần là đá, cỏ cây còn nhọc nhằn mà con người thì đầy nhựa sống. Nhớ lắm, yêu lắm những ánh mắt, những nụ cười, những giọt mồ hôi lăn dài trên khuôn mặt chai cứng trong những sáng mùa đông lạnh như cắt thịt. Thèm lắm bát rượu ngô, nhúm mèn mén, gắp thắng cố và những món mộc mạc mỗi khi vào chợ. Chợ phiên vùng cao, nơi mà ai cũng như là bạn thân chứ không lườm nhau như ở các quán bia Hà Nội, nơi mà bạn có thể cầm bát rượu ôm vai tâm sự với bất cứ người nào, nơi mà tình người với người đã trở thành đặc sản, nơi mà… kể đến bao giờ cho hết nhỉ? Và thật sự tôi sẽ là kẻ vong ơn nếu không vẽ về họ, những người bạn đặc biệt, những tình yêu của tôi, những người đã cho tôi ăn nhờ ở đậu, những người đã tiếp cho tôi xúc cảm mãnh liệt.

Tôi thường tự hỏi: nên buồn hay nên vui trước những mảnh đời nhọc nhằn nhưng đầy ắp tình người? Mãi mà tôi chẳng trả lời được. Cho đến tận bây giờ, những bức chân dung tôi vẽ vẫn buồn vui lẫn lộn, những dải màu rực rỡ tươi rói nhưng vẫn hằn sâu sự khắc khổ. Tôi chẳng xấu hổ với sự bối rối, vì đó là cảm xúc thật của tôi. Nếu có ai đó hỏi rằng tranh của tôi có ý tưởng gì lớn lao không, có thông điệp gì ẩn chứa không, thì tôi xin trả lời rằng: không, tranh của tôi chỉ có sự chân thành.

Họa sĩ : Mai Huy Dũng